Tôi thăng trầm trong cái chạm đôi mươi,
Dẫu có buồn môi vẫn cứ cười tươi
Đâu tìm được nụ cười tôi mười tám
Kiểu vô tư, kiểu không vướng chuyện người.
Tôi vẫn cười trong cái chạm đôi mươi,
Dù bão bùng, mưa qua sẽ sáng tươi
Khó khăn kia không ngăn tôi lùi bước
Không thành công tôi cũng muốn thành người.
Tôi vẫn bước trong cái chạm đôi mươi,
Dẫu con đường không có rãi hoa tươi
Có đá sỏi, đôi lần tôi vấp ngã
Ai đưa tay cho tôi hiểu được người.
– Lan Anh Gumiho